Bước về phía mặt trời
Những ánh nắng đang tắt dần
trong một chiều chớm thu Hà Nội. Khi những cơn gió lạnh về con chợt thấy nhớ về
đôi bàn tay của mẹ. Mẹ có đôi bàn tay không đẹp, đôi bàn tay nhăn nheo, thô ráp
ấy vẫn thường sưng lên và có khi còn chảy máu khi trời trở lạnh. Có lần con bảo
mẹ nhiều quần áo thế thì giặt tới bao giờ mới xong, sao mẹ không lấy chân mà giẫm
giẫm hay dùng găng tay để giặt? Mẹ không nói gì cả, nhưng cho tới khi lớn hơn con
mới hiểu rằng cái cảm giác hạnh phúc khi được quan tâm chăm sóc cho những người
thân yêu bằng chính đôi bàn tay của mình. Niềm hạnh phúc lớn lao nhất của một
người mẹ, một người vợ.